*Lưu ý bài viết chỉ muốn chia sẻ lại câu chuyện của cá nhân mình, không có ý thần thánh hóa hay cổ xúy sử dụng thức thần, đặc biệt là việc sử dụng mà không có ý thức và trách nghiệm đối với bản thân.
Đây là bài viết khá dài do gộp 2 lần trip của mình lại thành một câu chuyện nên mong mọi người có thể đọc đến cuối. Cảm ơn mọi người
Tóm tắt sơ bộ thì mình tự nhận thấy mình đã có nhận thức về phát triển bản thân sớm hơn so với bạn bè đồng trang lứa do đã trải qua và chứng kiến những câu chuyện đau lòng khiến mình bắt buộc phải trưởng thành hơn, nhưng sự trưởng thành quá nhanh đó đi kèm theo là sự chưa vững vàng về tâm lí do tuổi đời còn quá trẻ khiến mình gặp một số vấn đề về tâm lý.Và mình đã có ý nghĩ về câu hỏi “tôi là ai” từ trước đó rồi nhưng chưa bao giờ thực sự suy nghĩ sâu xa về vấn đề này, và khoảng những năm 2019-2020 mình đã biết đến nấm và bắt đầu tìm hiểu với hi vọng rằng nấm sẽ cùng mình giải quyết được những vấn đề mình mắc phải. Cho đến khoảng cuối năm nay, 2023 mình mới thực sự có cơ hội để sử dụng nấm và sau đây là trip repot 2 lần sử dụng.
LẦN ĐẦU TIÊN SỬ DỤNG: SỰ BÉN RỄ CỦA CÂU HỎI “TÔI LÀ AI”
Nói là lần đầu tiên chứ thực ra trước đấy mình đã có thử qua rồi nên cũng biết cách setup kĩ càng để chuẩn bị cho buổi trip. Nhưng do lúc đó chưa tìm được dealer uy tín nên 2 chuyến trip trước đó nói chung là xịt (chỉ cảm thấy lâng lâng vui vẻ chứ không phải thứ mình tìm kiếm).
Lần đầu mình thực sự cảm nhận rõ là vào mồng 6/12 này, mình sử dụng 2gram albino codawave và giống như những lần trước, mình quyết định trip một mình.Nhạc thì mình chọn nhạc sóng não lúc trip vì đơn giản nó nhẹ nhàng, phù hợp với mình hơn các loại nhạc trip khác.
Vào khoảng 11h đêm, mình bắt đầu cắt nhỏ và pha với nước chanh để uống, sau khi dùng khoảng 30 phút thì mình bắt đầu cảm thấy chân tay bị mỏi và khi soi gương thì nhãn cầu mình đã dãn khá to. Mình kích thêm bằng 2 bi cần nữa cho lên hẳn, sau 2 bi cần thì nó lên dồn dập, mình vào trong nhà nằm luôn. Mình bắt đầu quằn quại vì lên quá sốc, vô vàn suy nghĩ ập vào đầu mình như sóng vậy. Sau khoảng 15-20 phút quằn quại thì các suy nghĩ mới bắt đầu có hình hài cụ thể. Mình nằm đó và chìm rất sâu, cảm xúc cực kì vui thích vì nó quá chân thật, những khu rừng, thảo nguyên, bầu trời,… sau khoảng 30-45 phút vui chơi trong tâm trí thì có một dòng suy nghĩ vút qua trong đầu mình như một lời thì thầm nói với mình là ”ủa thế tôi là ai?”. Và sau đó là hàng loạt câu hỏi, mình đi vào loop với câu hỏi “tôi là ai” mà không thoát ra được. Các câu hỏi như “Tôi được cấu tạo nên từ hàng ngàn vạn phân tử, vậy chúng là tôi ư?”, “Tôi đến với thế giới này với mục đích là gì?”, “ở trong cơ thể xác thịt này có tôi không?”… Mình quằn quại khoảng hơn 1 tiếng đồng hồ với các câu hỏi đó, ai đã trip thì chắc cũng biết 1 tiếng nó trôi qua lâu như nào rồi.
Rồi cho đến cuối cùng, mình bị lạc lõng,cuộn tròn trong chăn, nghi ngờ nhân sinh và mang theo câu hỏi chưa có lời giải đáp đó, mình đã cố gắng biện minh rằng “mình sinh ra để trải nghiệm”, “theo thời gian mình sẽ bồi đắp nên và trả lời cho câu hỏi mình là ai”… Nhưng thật sự những câu biện minh đó không có sức thuyết phục. Mình kết thúc lần trip đó với sự nghi ngờ về bản thân.
TRONG KHOẢNG 2 TUẦN SAU LẦN TRIP ĐÓ, MÌNH LUÔN MANG TRONG MÌNH CÂU HỎI “TÔI LÀ AI?”. MÀ KHÔNG THỂ TÌM RA ĐƯỢC LỜI GIẢI ĐÁP NÀO PHÙ HỢP, NÊN MÌNH QUYẾT ĐỊNH TRIP LẠI MỘT LẦN NỮA ĐỂ XEM LẦN NÀY CÓ GIẢI QUYẾT ĐƯỢC CÂU HỎI NÀY KHÔNG. VÀ THỰC SỰ LẦN TRIP NÀY NÓ ĐÃ THAY ĐỔI CÁCH MÌNH SUY NGHĨ
LẦN ĐẦU THỨ 2 SỬ DỤNG: CÂU HỎI “TÔI LÀ AI” THÀNH HÌNH
Sau khoảng hơn 2 tuần đó, mình đã quyết định trip lại, và lần này khác lần trước ở chỗ: Mình sử dụng 3.5gram albino codawave, không cần sa, và có thêm 2 người bạn tin cậy sẽ đồng hành cùng mình trong chuyến đi này, gọi là A và B đi. Nhạc thì mình có nghe thử loại nhạc trip của đại học Johns Hopkins nhưng sau khi nghe khoảng 10 phút thì mình lại quay về nhạc sóng não vì cảm thấy không phù hợp.
( có một điều thú vị là khi mình viết bài này mình có nghe lại bản nhạc mình nghe hôm trip và có một điều khá hay là ở tiêu đề video có ghi: chữa lành năng lượng tiêu cực cũ. Mình khá bất ngờ với điều này vì mình chỉ bật bừa nhạc sóng não chứ không hề đọc tiêu đề, thực ra lúc đấy quay quá có đọc được gì đâu .)
Mình xay 3.5gram nấm thành bột và pha với nước cam, uống hết trong 1 lần luôn. Do lúc đó bụng cũng không có gì nên là chỉ sau 20 phút là mình đã thấy hiệu ứng rồi, 2 đứa bạn mình thì nhai nên là A lên sau khoảng 15 phút, B lên sau khoảng 30 phút. Sau khi lên hẳn hiệu ứng thì 3 đứa bọn mình có call cho nhau, được 1 lúc nói chyện thì B out phòng nên chỉ có mình và A nói chuyện với nhau. Kiểu 2 đứa bắt sóng được nhau hay sao ấy mà mình chỉ cần nói nửa câu thôi mà A đã hiểu được cả câu chuyện mình định nói rồi. Lúc đó mình và A đều công nhận là khi nhắm mắt, 2 đứa như đang ở sát cạnh nhau vậy, cảm giác đồng cảm đến lạ kì. Mình và A nói chuyện được khoảng hơn 1 tiếng thì mình nhận ra B không ở trong phòng call nữa, không muốn B phải gặp trường hợp giống như mình lần trước là cảm thấy cô đơn và lạc lõng nên 2 đứa bọn mình có gọi B vào call cùng.
Sau chuyện được 1 lúc và hỏi về những suy nghĩ về các vấn đề khác nhau trong cuộc sống thì câu trả lời cho câu hỏi “tôi là ai” hiện lên trong đầu mình, như kiểu nó luôn ở đó mà mình không hề để ý đến vậy. Mình nói với bạn mình một câu mà mình cực kì tâm đắc, nôm na là như này:
“ tao là tao, A là A, B là B, chúng ta khác nhau ở chỗ mỗi người có một suy nghĩ và góc nhìn khác nhau, bởi có những suy nghĩ và góc nhìn khác nhau nên chúng ta mới là những cá thể riêng biệt.”
Mình biết là những câu như thế này đầy trên mạng nhưng mình chỉ đọc thôi chứ chưa hiểu và thấm được nó cho đến khi trip.
Câu trả lời cho câu hỏi “Tôi là ai” tưởng chừng không có lời giải đáp mà thực ra lại đơn giản đến lạ kỳ “Tôi là tôi với suy nghĩ và chính kiến của tôi”.
Sau đó là cuộc tâm sự dày như miếng bê tông 15 mét về những vấn đề cá nhân nên mình sẽ giữ cho bản thân của mình. Bọn mình call với nhau đến 4 rưỡi sáng, kết thúc chuyến trip đầy cảm xúc. Bởi vì đã thực sự hiểu rằng “Mỗi người là một cá thể riêng biệt và có suy nghĩ riêng của họ” nên sự đồng cảm và cảm thông với mọi người xung quanh được x10 lên vậy.
(note vui: sau chuyến trip này, A, một người trước đây khẳng định không bao giờ tha thứ cho những người vì hoàn cảnh mà bỏ rơi đứa con chính họ dứt ruột đẻ ra nhưng giờ đây A đã có thêm một góc nhìn khác để cảm thông và hiểu cho nỗi lòng của những người mẹ.)
Nếu mọi người đọc đến đây thì thật sự cảm ơn mọi người đã dành thời gian ra để đọc bài viết này. Mong mọi điều tốt nhất đến với mọi người. Many blessings to you all