Vào thứ 7 vừa rồi, tôi dùng cocaine lần thứ 2 trong đời. Và wow, nó khác hẳn lần đầu. Tôi đã từng thử nghiệm với nhiều loại thuốc trong quá khứ bao gồm cần sa, nấm thức thần, thuốc phiện và một vài thuốc kê đơn, thuốc lắc và cocaine. Lần đầu tiên dùng coke tôi chỉ cảm thấy như hơn caffeine một xíu, không có gì đáng nhớ hay vui hơn bình thường gì cả.
4 tháng sau đó, vào một hôm, tôi và người bạn J đến nhà B để trả B đồ dùng cá nhân. Tôi đã từng gặp B 2 lần trước đó. Khi B mở cửa trông anh ta rất vui vẻ và hoà đồng. Cách anh ấy chào tụi tôi có vẻ nồng nhiệt hơn bình thường. J thừa biết B đang on coke. B cứ liên tục khịt mũi, nói chuyện rôm rả hơn bình thường và ánh mắt sáng quắc. Yeah, he’s riding that train.
B bật mí với chúng tôi rằng anh ta đã mua được 1 chút coke ngon, và mời chúng tôi vài đường. B mượn tôi chiếc thẻ tín dụng và bắt đầu cut và xào coke trên mặt bàn kính. Tôi tưởng mình đang ở trong phim Scarface vậy.
B lấy tờ 1 dollar trong túi ra và bắt đầu cuộn nó lại, nhưng J, tỏ ra ngầu đét và dừng B lại, lôi tờ 20 đô ra và dõng dạc nói “chúng ta sẽ không hưởng đồ ngon bằng tờ 1 đô chứ? Nó gọi là 20spot đấy man”.
Trước khi mô tả về hiệu ứng của cocaine, có lẽ tôi nên tả về trạng thái tinh thần của mình trước đó. Tôi vừa mới bắt đầu công việc mới, một việc mà tôi không thích. Các bạn đồng nghiệp khá là ok, nhưng tôi vẫn cảm thấy như mình không thuộc về nơi đó. Tôi là người tự ti, dễ trầm cảm, và cả tuần rồi cảm thấy khá shitty. Ngày hôm trước đó hút cần với J tôi cảm thấy rất tệ. Tôi thấy cực kì chán nản với cuộc sống, cảm thấy như mình ngán cuộc sống tới tận cổ rồi. Không đến mức “vô vọng”, nhưng rõ ràng tôi thấy rất tiêu cực. Cái cảm giác mà khiến bạn chỉ muốn ở một mình và quên thế giới đi vậy.
J và tôi đã cãi nhau căng thẳng 1 bữa tháng trước đó và chúng tôi lúc đó vẫn chưa bỏ qua cho nhau, đôi khi tôi cảm thấy tình bạn của chúng tôi không thể quay lại như trước nữa. Tôi coi J như một người anh em trong nhà, nhưng J chỉ coi tôi như một người bạn chơi mà thôi. Việc chúng tôi không còn khăng khít như xưa đã khiến tôi cảm thấy rất nặng nề suốt tháng trước. Túm lại, tôi cảm thấy sự tự tin vào bản thân như đã cạn kiệt. Bên trong, tôi thấy mình nhỏ bé, giống như đã rất lâu rồi không được là chính mình, và tôi thèm muốn cảm thấy như hồi bé, khi tôi còn đầy sức sống và mọi thứ vẫn giản đơn.
Well, điều đó thay đổi chỉ trong 30 giây. Tôi hít đường đầu tiên, không mong đợi gì lắm. Nhưng chỉ tích tắc sau đó, hiệu ứng bắt đầu come up. Tôi cảm thấy sự tự tin được khôi phục hoàn toàn. Tôi không quan tâm ai nghĩ gì về mình, bất kì ai trong căn phòng đó, ngoài kia, hay ở bất kì đâu tôi cũng kệ. Mọi sự nghi ngờ về bản thân hoàn toàn bị xoá bỏ.
Tôi cảm thấy sự tự tin không thể nào kìm hãm trong mọi câu mà tôi nói ra. Bình thường, tôi là người không thích ở một mình và thích có bạn bè xung quanh, nhưng sự tự ti của tôi khiến tôi trông như một người hướng nội thích yên lặng. Nhưng hôm nay, tôi trở nên hồ hởi không thể tin được! Tôi kể chuyện, pha trò và don’t give a fuck! Let it ride!
Cảm nhận về cơ thể cũng tuyệt vời không kém. Tôi cảm thấy vô cùng sống động, thấy thật tuyệt vời! Awesome! Yeah! Chúng tôi trò chuyện và có một khoảng thời gian rất vui vẻ.
B sau đó vào bếp và lôi ra một bịch nữa. Tôi cảm thấy như một đứa trẻ vào sáng Giáng Sinh cộng thêm sự tự tin cao ngất và cơ thể đầy cảm nhận râm ran. Tôi hít thêm một đường với B và J. Cuộc vui lại tiếp tục. Về độ thoả mãn thì thực ra buổi tối có thể kết thúc tại đó. Tôi cảm thấy mình đã dùng đủ rồi và cảm thấy mãn nguyện với trải nghiệm đã có. B, trái lại, mới chỉ bắt đầu. Chúng tôi tiếp tục và dùng hết bịch mà B mới mang ra.
Một người bạn khác tới đón J và tôi, do chúng tôi không được phép lái xe lúc này. Trước khi rời đi B mời chúng tôi mỗi người một đường trước khi đi. Tôi không thể kiềm chế và vậy là chúng tôi đã chơi hết 3g coke trong đêm đó. Tôi yêu cocaine và nó cũng yêu lại tôi.
Hiệu ứng kéo dài thêm khoảng 3 giờ cho tới khi tôi bắt đầu come down. Ban đầu nó cảm thấy như là giảm hiệu ứng thôi, cũng không có gì khó chịu. Nhưng sau đó, tôi bắt đầu cảm thấy cơn lo âu tăng lên. Tôi biết đó chỉ là phản ứng của hệ thân kinh khi thuốc mất tác dụng. Nhưng cơn lo âu này rất mãnh liệt, tôi cầu Chúa ở bên tôi và giúp tôi vượt qua cơn lo lắng này. Tôi nằm xuống trên ghế sofa và toát mồ hôi hột. Người tôi nóng ran. Lời cầu nguyện của tôi có vẻ có tác dụng, và tôi cảm thấy Chúa ở gần tôi, giúp tôi vượt qua ải này. Mất một lúc tôi mới ngủ được, và tôi chỉ ngủ được khoảng 1 tiếng trong suốt cả đêm này. Giai đoạn comedown khá khó khăn, và nó khiến tôi nhận ra rằng cocaine quá dễ dàng. Nó quá dễ để lún sâu theo nó. Tôi có thể thấy rõ ràng khả năng gây nghiện của nó.
Bạn thấy đó, cocaine là giải pháp đơn lẻ hiệu quả nhất với tất cả những khó khăn trong cuộc sống của tôi. Đột nhiên, những nỗi đau trong lòng bỗng dưng bị dập tắt. Giống như một con ngựa hoang bên trong đã bị thuần phục. Tôi cảm thấy rất ổn. Nó đã lấp đầy một khoảng trống bên trong tâm hồn tôi. Nó đem lại cho tôi sự tự tin thuần khiết, để là chính mình. Trong một phút giây, tôi không quan tâm tới bất kì thứ gì trên đời.
Tuy nhiên, cocaine làm tôi sợ. Nó là một thứ thuốc rất mạnh mẽ, và tôi thấy sợ mình đã bước qua giới hạn hôm qua. Nếu tôi gặp lại nó, tôi nghĩ lần này tôi sẽ kiềm chế được. Nhưng điều đó sẽ cần sự kiềm chế và kỉ luật rất mạnh.
Nói chung, trải nghiệm rất tuyệt. Nhưng ngày hôm sau, coke không khiến cuộc sống của tôi thay đổi gì cả. Nó không giúp chữa lành sự chia lìa giữa tôi và J, và tôi biết những thứ mình đã cảm nhận là một trải nghiệm trống rỗng. Đó là một thứ thuốc chữa tạm thời, nó không cải thiện cuộc sống của tôi hơn chút nào cả.
Giờ tôi đã biết sự tuyệt diệu của cocaine. Và tôi đã không cảm thấy tốt như vậy trong một thời gian dài rồi và nói thật ra thì nó rất đáng để trải nghiệm.